“Anh không cần quan tâm, anh chỉ cần thắng kiện là được.”
“Tôi biết rồi.”
Sau khi tiễn luật sư rời đi, Joseph trở về phòng sách, tay phải sờ cái nhẫn ở ngón út tay trái, trong mắt xanh lam lóe lên vẻ không cam lòng.
Lúc trước hắn ta vui mừng khi nhận được tin tốt bao nhiêu, thì bây giờ tức giận bấy nhiêu!
Đám người của đoàn xiếc kia thật vô dụng, Trương Thiên Khải càng vô dụng hơn, sao lại có thể làm hỏng việc như vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây