Hoài Mộng Thảo không ngờ rằng trong thời đại mạt pháp này, vẫn còn người có thể nhận ra mình, giọng điệu đầy kinh ngạc, rung lá về phía điện thoại trong tay người hữu duyên: “Bọn họ đều coi tôi là cỏ dại, còn muốn nhổ tôi đi, vậy mà cô lại có thể nhận ra tôi, lợi hại thật đấy.”
An Như Cố nhìn chằm chằm vào nó, giọng điệu khẳng định: “Cậu đã tu luyện thành tinh.”
“Đúng vậy, tôi đã tu luyện thành tinh nhiều năm rồi, lớn tuổi hơn cô rất nhiều.”
“Tại sao cậu lại chạy đến nhà anh ấy?”
“Vì tôi nghe thấy anh ấy ước nguyện!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây