Niên Thú Vương sửng sốt, cúi đầu nhìn Nhị Bách Niên, trên mặt đối phương phong trần mệt mỏi, nhìn hồi lâu mới dám nhận: “... Cậu là Nhất Bách Cửu Thập Nhị Niên?”
Nhị Bách Niên gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, sau khi anh đi, trong tộc chúng tôi lại có thêm vài đứa nhỏ, chúng ăn còn nhiều hơn cả tôi, mệt chết tôi.”
Quan niệm quần cư của tộc Niên Thú rất mạnh, ví dụ như việc không biết mệt xếp tên theo thứ tự. Bọn họ cho rằng làm như vậy có thể qua mắt ông trời, để con non có tuổi thọ cao nhất, hơn nữa, mỗi thành viên trong tộc đều biết đến sự ra đời của con non, có thể bảo vệ con non tốt hơn.
Niên Thú Vương cúi đầu nhìn cơ thể của cậu ta, tuy rất to lớn, nhưng nhìn kỹ, gầy đến mức xương nhô ra, hơi giống bộ xương.
Cậu ta nghĩ đến chuyện cũ, nước mắt trào ra: “Sao lại thế này? Tôi nhớ trước đây cậu là người béo nhất mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây