Ông ấy nhìn trái nhìn phải, không thấy Tiểu Bạch Long đâu, chỉ có thể nói: “Cô An, con rồng của cô đâu?”
An Như Cố chớp mắt, nhìn Tiểu Bạch Long bên phải.
Cậu ấy thi triển thuật ẩn thân, không phải người trong giới huyền môn không thể nhìn thấy cậu ấy, lúc này không còn kiêng dè gì nữa, móng vuốt thanh tú cầm đồ ăn vặt, ăn như gió cuốn
Người khác lo lắng về sự xuất hiện của Niên Thú, nhưng Bạch Long lại ung dung tự tại, lười biếng, như người ngoài cuộc.
Cậu ấy luôn xem thường đám hung thú chỉ biết cướp bóc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây