“Cô vẽ một tấm phù là được rồi ư?”
“Đúng vậy.” An Như Cố gật đầu, xoay người rời khỏi đại sảnh, đến một căn phòng hẻo lánh.
Khi trở lại, trên tay cô đã cầm một tấm phù vàng, chu sa đỏ như máu, phù văn phức tạp.
Đạo trưởng Lý tóc bạc trắng không khỏi cảm thán: “Một chút linh quang hóa thành phù, người đời uổng phí chu sa và mực! Cô vẽ chính là Tiên Thiên Phù!”
Tiểu Cương Thi chống cằm, nghe vậy liền trợn tròn mắt: “Tiên Thiên Phù là gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây