Cô ấy đã đấu tranh với bố mẹ hơn 20 năm, luôn bị áp bức, hiếm khi thành công, bây giờ cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng, giành được cuộc sống mới.
Cô âm thầm coi An Như Cố là ân nhân của mình.
“Không có gì.” An Như Cố nói: “Tôi gửi phương thức liên lạc cho cô ở hậu trường, cô kể chi tiết cho tôi về việc cô đi chùa Từ Tâm được không? Tôi cũng sẽ giúp cô giải quyết chuyện hồn phách rời khỏi cơ thể.”
“Được.”
Tôn Vân nghĩ đến Ảnh Tử Quỷ, trong lòng có chút tiếc nuối và lưu luyến, không muốn Ảnh Tử Quỷ rời đi. Nhưng An Như Cố đã nói, cô ấy và mình không thể tách rời, nếu xa nhau lâu ngày, Ảnh Tử Quỷ có khả năng sẽ hồn phi phách tán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây