Anh Lưu ôm đầu, trợn tròn mắt, suy nghĩ một hồi lâu, sau đó gật đầu: “Nghe cô nói như vậy... hình như là có. Lúc mới mở quán, tôi gặp rất nhiều khó khăn, khách hàng không thích hương vị món ăn ở quán. Hơn nữa, tôi còn phải chăm sóc mẹ, khoảng thời gian đó thật sự rất khó khăn.”
“Sau khi Tiểu Hắc chết, cũng là lúc mẹ tôi bắt đầu ‘kỳ lạ’, năm đó, tôi đột nhiên có rất nhiều cảm hứng, không thể nào dừng lại được, đã nghiên cứu ra được một vài công thức nấu ăn mới, rất hợp khẩu vị của khách hàng.”
“Quán ăn được mở rộng, còn thuê thêm được mấy nhân viên, sau đó, việc làm ăn ngày càng thuận lợi.”
Ngoài ra, còn có một số vấn đề nan giải khác, đều được giải quyết dễ dàng.
Ông ấy cứ tưởng đó là may mắn mà ông trời ban tặng, không ngờ lại là con chuột đen mà ông ấy ghét bỏ…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây