“Trong cơ thể bọn họ khi sinh ra đã có cổ trùng, cơ thể bị cổ trùng gặm nhấm, vốn dĩ không sống quá 40 tuổi, không cần phải thôi động bây giờ, cứ để bọn họ sống thêm một thời gian đi.”
“Trùng Điểu Tâm Cổ bị tiêu diệt là có lý do của nó. Có lẽ, bà không nên để Trùng Điểu Tâm Cổ xuất hiện trở lại, sau khi bà chết, con đừng nghiên cứu nó nữa, đừng mong lấy được bí mật từ nó, đó là ác quỷ.”
Bà ngoại lộ ra vẻ hối hận, sau khi nói xong câu này thì chìm vào giấc ngủ say, không bao giờ tỉnh lại nữa.
Mấy chục năm sau, bà ta đã giết chết con cháu của ông ngoại, moi tim bọn họ ra, gieo vào đó cổ trùng được nuôi dưỡng bằng máu tim của chính mình. Đến nay, bà ta có thể khống chế được một người rưỡi, một người là Lão Vương, nửa người còn lại là quả tim kia, còn những người khác thì bà ta không thể khống chế được.
Bà ta vô cùng hận gia tộc Vệ Minh Ngôn, cũng rất hận Vệ Minh Ngôn, nhưng vẫn luôn không có cách nào khiến bọn họ phải chết. Lúc trước ở phủ Thiên Sư, bà ta không hề dùng chú ngữ điều khiển cổ đối với Vệ Minh Ngôn, mà chỉ dùng một số thủ thuật nhỏ khiến cổ trùng trở nên cuồng loạn mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây