Nghe giọng điệu này, hình như người tên Tô Kiều kia không có tài năng, cũng chẳng có tiếng tăm gì.
An Như Cố không nói thêm gì nữa, chỉ khẽ đáp: “Tôi biết rồi.”
Trường Minh Đăng từng nói với cô, cô ấy và Tô Kiều có giao tình, Tô Kiều đã tặng cô ấy một bản chú ngữ, nguyền rủa mà Tiền Úy Lai niệm, đồng căn nguyên với nguyền rủa kia.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, Phủ Thiên Sư mây mù lượn lờ, nhưng sương mù đang dần tan đi. Nếu thủ lĩnh U Đô thật sự là hắn ta, chẳng khác nào đã sống hơn 400 năm, chuyện khác thường tất nhiên có điều quái dị, hắn ta cũng nên chết rồi.
Trên đời này làm gì có trường sinh bất tử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây