Người đàn ông mặc vest cũng quả quyết nói: “Tôi nói lại lần nữa, cậu không bị tâm thần, chúng tôi không phải nhân cách của cậu, mà là quỷ, quỷ thật đấy.”
Sở Triết coi như không nghe thấy, đặt cuốn sách lên bàn, coi hai người bên cạnh như không khí, đi đến máy pha cà phê, tự rót cho mình một ly.
Cậu ấy đưa tách cà phê lên miệng, nhấp một ngụm, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh mây trắng sáng rực bên ngoài cửa sổ, giọng điệu lười biếng, như thể biết rõ mọi chuyện: “Hai người không cần nói nữa, tôi đều hiểu.”
Hai người kia: “???”
Cậu ấy biết cái gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây