Dứt lời, An Như Cố không để ý họ nghĩ gì, trực tiếp nhàn nhã cất bước rời đi.
Không hề xảy ra tranh chấp, thuận lợi đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Mãi đến khi An Như Cố dẫn Thương Nguyệt về Xuất Vân Quán, cô ấy vẫn không kịp phản ứng lại.
Nghe nói Phương Nhược Thủy kia là người cực kỳ hung ác, Thương Nguyệt còn nghĩ phải giao chiến một trận cơ chứ.
Cô ấy tò mò hỏi An Như Cố: “Tôi còn nghĩ đến đó đánh nhau là chính, không ngờ rằng Phương Nhược Thủy kia chẳng hành động gì cả, thực sự kỳ quái.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây