An Như Cố đã ăn cơm tối, cô không ăn khuya. Thương Nguyệt thì tò mò mấy cửa hàng đó, thế là lên tầng trên dạo một vòng, ôm một đống đồ ăn về.
An Như Cố cầm một tách trà hoa quế, cô không định ngủ, mà quyết định đợi đến 12 giờ đêm, giải quyết xong xuôi thì ngủ luôn một thể.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bác sĩ Khương càng lúc càng sợ.
Anh ta xoa xoa cánh tay đã nổi da gà, mơ hồ cảm thấy tiếng mèo kêu tra tấn anh ta một tháng qua sắp đến rồi.
Quả nhiên, khoảng 12 giờ 5 phút, bên ngoài chợt truyền đến tiếng mèo kêu chói tai, y hệt như tiếng trẻ con khóc thút thít, nghe rất thê lương, làm cho người ta hoảng sợ, không rét mà run.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây