Cô cau mày, khẽ nhìn Quỷ họa bì: “Hồng nhan rồi cũng thành xương khô, trăm năm sau, cũng chỉ là một nắm đất vàng, dung mạo chỉ là vật ngoài thân.”
Quỷ họa bì mặt xanh nanh vàng nhìn khuôn mặt mình thấy yêu thích nhất này, giọng nói không tự chủ được mà dịu dàng hơn, còn dịu dàng hơn khi nói chuyện với Trịnh Vân Ảnh: “Cô không cần phải lo lắng chuyện này, ngoan ngoãn đưa mặt cho tôi, tôi có thể giúp khuôn mặt của cô luôn trẻ trung như thế.”
Trịnh Vân Ảnh nằm trên giường, không ai hỏi han, thấy Quỷ họa bì vừa nãy còn nhiệt tình với mình, bây giờ lại đổi mục tiêu, vừa thấy may mắn, vừa thấy buồn bực.
Cô ấy chua chát nói: “Trẻ mãi không già gì chứ, yêu quái xấu xí như cô có bản lĩnh này cơ à?”
Quỷ họa bì lấy ra một viên thuốc từ trong túi ra, nâng niu như báu vật, đưa cho An Như Cố như dâng bảo vật: “Đây là Mỹ Nhan Đan mà tôi điều chế theo bí tịch của tổ tiên để lại. Sau khi cô giao da cho tôi, tôi sẽ dùng nước do viên thuốc này hóa thành để ngâm da ngày đêm, đảm bảo da mặt cô trẻ mãi không già.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây