Thời gian cứ thế trôi qua, cửa phòng phẫu thuật vẫn chưa mở ra, Tề Lôi lại quay trở lại và đưa cho Hứa Khả Nhân một hộp cơm nóng hổi.
“Đây là sữa đậu nành mà chú vừa mua ở tiệm cơm quốc doanh, cháu uống khi còn nóng cho nó ấm người.”
Hứa Khả Nhân không nghĩ rằng Tề Lôi lại đi mua sữa đậu nành cho cô, trong lòng xẹt qua một tia ấm áp.
“Cảm ơn chú Tề!”
Cầm lấy hộp cơm, Hứa Khả Nhân nhấp một ngụm nhỏ, sữa đậu nành nóng hổi đi qua khoang miệng trượt vào trong dạ dày, làm cho lòng của Hứa Khả Nhân cũng dần dần ấm lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây