Đúng lúc này, cửa gỗ đột nhiên phát ra một tiếng kẽo kẹt rồi mở ra, Hứa Khả Nhân đi nhanh vài bước, trước khi người ra tới cô đã trốn trong một ngõ nhỏ khác.
”Trương Tứ, ông phải coi chừng hàng hóa bên trong, đừng để bọn họ chạy thoát.” Một người đàn ông vạm vỡ với vết sẹo trên mặt. Hạ giọng dặn dò người đàn ông trung niên kia đang đứng bên cạnh anh ta, người đàn ông trung niên rõ ràng là có chút đáng khinh.
Người đàn ông trung niên đáng khinh đó nghe vậy vỗ ngực một cái, cam đoan nói: “Anh Lý Tam yên tâm, tôi đảm bảo buổi tối khi giao hàng, một người cũng không thiếu đâu.”
Với sự đảm bảo của Trương Tứ, Lý Tam lúc này mới gật gật đầu, ngâm nga câu hát rồi rời đi.
Sau khi Lý Tam rời đi, Trương Tứ nhìn xung quanh bốn phía một chút, không thấy có gì bất thường, lúc nào mới vào nhà đóng cửa gỗ lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây