“Được, cô không mở cửa đúng không. Vậy thì đừng trách tôi!”
Lại lần nữa nhìn thật sâu vào cánh cửa đóng chặt, trong mắt hiện lên một tia ác ý, rồi bước đi không ngoảnh lại.
Ngoài cửa không có động tĩnh gì, lúc này Hứa Khả Nhân mới cảm thấy nhẹ nhõm, mỗi lần cùng người phụ nữ này giằng co, đều tốn không ít sức lực.
Cứ như vậy không phải là biện pháp tốt, phải tìm cách giải quyết mới được!
Đang ngồi trầm tư suy nghĩ thì cửa lại lần nữa vang lên, Hứa Khả Nhân đau đầu đỡ trán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây