Dậy sớm hơn so với gà, ngủ muộn hơn so với chó, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, chứ đừng nói đến một chút lương thực chứa tinh bột! Không bị chết đói chính là may mắn rồi!
Vừa nghĩ đến hình ảnh đó, Hứa Khả Nhân vội vàng lắc đầu đem những hình ảnh đó xua tan khỏi trong đầu.
“Dì ơi, dì cũng đừng quá buồn, cùng một loại gạo nuôi cả trăm loại người, tính cách của họ không nằm trong tầm kiểm soát của dì, dì cũng đừng nghĩ tới nữa, có lẽ lần này dì cùng bọn rời xa nhau biết đâu được đó cũng là một may mắn của dì!”
Hứa Khả Nhân cũng không biết an ủi như thế nào, suy cho cùng, những người làm tổn thương bọn họ nhiều nhất cũng chính là những người thân của bọn họ, chuyện như vậy xảy ở trên người ai đều không dễ chịu.
Dương Quế Hoa hít một hơi thật sâu, lau khóe mắt và gượng cười với Hứa Khả Nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây