Như biết được suy nghĩ của Hứa Khả Nhân, ánh mắt của Trương Viễn dịu dàng, có chút bất đắc dĩ, anh xoa tóc Hứa Khả Nhân, vẻ mặt ủy khuất.
“Được rồi, có chuyện gì, tối nay người đàn ông của em sẽ từ từ nói cho em biết mọi chuyện, bây giờ hãy làm cho người đàn ông của em một bữa ăn thật ngon, người đàn ông của em đã đói đến mức đi không nổi nữa rồi!”
Trên người Hứa Khả Nhân run rẩy nổi da gà, nói: “Anh từ từ chờ em một chút!” Nói xong cô quay đầu xoay người đi vào trong phòng bếp.
Nhưng trong lòng cô lại vô cùng rối rắm, từ khi cùng anh chọc thủng tầng giấy kia, người đàn ông này ngay cả giả bộ một chút cũng không thèm làm, càng ngày càng không biết xấu hổ!
Làm sao một người trước kia luôn ngay thẳng, lại có thể trông giống một lão già lưu manh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây