Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ

Chương 168:

Chương Trước Chương Tiếp

Người xưa có nói một câu rất đúng, sẽ không đau khi thương con trai, sẽ đau khi thương con dâu. Khi chúng ta dần dần già đi theo năm tháng, người nuôi chúng ta chính là con trai và con dâu. Con trai là một người đàn ôn, đối với việc lặt vặt trong nhà đều tùy ý vợ mình quyết định, chẳng hạn như hôm nay ăn gì, mặc cái gì.

Nếu trước đây con dâu đã chịu thiệt thòi từ mẹ chồng, thì đây là thời điểm tốt nhất để cô ấy có thể trả thù!

Nhưng những bà mẹ chồng thông minh thì khác, bà sẽ thương con trai như con gái, mà con dâu dưới sự dạy dỗ tinh tế của mẹ chồng, cũng sẽ chia sẻ tình mẹ con với mẹ chồng.

Nhưng mà, những bà mẹ chồng và con dâu cực phẩm kia có dùng loại cách này cũng vô ích, gặp phải tình huống như vậy chỉ có thể tự trách bản thân mình xui xẻo!

Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của Hứa Khả Nhân, từ trước đến nay cô chưa ăn chung bữa cơm nào dưới một mái nhà với bà mẹ chồng khốn nạn kia cả, thậm chí từ khi biết Đại Lưu kia không phải mẹ ruột của Trương Viễn, cô càng không thèm để bà ta ở trong lòng mình.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️