Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ

Chương 164:

Chương Trước Chương Tiếp

Hứa Khả Nhân cảm thấy khó chịu, vì vậy cô liền cầm lấy chiếc gối và ném nó lên người Trương Viễn, “Anh là đồ khốn, đồ cầm thú, lợi dụng lúc cháy nhà mà hôi của!”

Sau khi chửi rủa vài câu để trút giận, cuối cùng Hứa Khả Nhân cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút, tiếng gầm giận dữ của cô khiến Trương Viễn tỉnh táo lại, theo bản năng anh né sang một bên, tránh được cái gối mà Hứa Khả Nhân ném qua.

Tuy nhiên, trong đầu vẫn tràn ngập những hình ảnh khi vừa mới mở cửa a đã nhìn thấy, lần đầu tiên nhận ra việc ngắm hoa ở trong đêm tối, còn có thể nhìn ngắm vào ban ngày!

Mặc dù đã nhìn thấy cảnh đẹp như vậy hai lần, nhưng cũng không có như bây giờ đẹp mắt như vậy, trước kia đều là vào ban đêm, chỉ có thể nương theo ánh sáng ở bên ngoài cửa sổ để ngắm nhìn, ký ức đều là dựa vào sờ soạng, sáng nay anh vừa mới xuống giường anh cũng có nhìn thoáng qua, sợ chính mình nhịn không được lại muốn làm tiếp chuyện kia.

Đáng tiếc cô phản ứng quá nhanh, nếu không anh còn có thể thưởng thức cảnh xuân hiếm có thêm một lúc nữa!


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️