Giọng nói này nghe rất quen thuộc, giống như là của dì cả, nghĩ đến đây, bước chân của Hứa Khả Nhân vô thức đi nhanh hơn. Vốn dĩ cũng cách đó không xa, chỉ mười mấy bước là đã đến nơi.
Hứa Khả Nhân vừa đến cửa đã thấy hai thanh niên cao lớn trông gần giống nhau, trên tay mỗi người ôm một chiếc túi vải, hốt hoảng chạy ra, sắc mặt tái nhợt!
Hứa Khả Nhân đối mặt với bọn họ, trong đó có một người đàn ông đã đẩy cô sang một bên, với một cử chỉ rất thô lỗ, nếu cô không chuẩn bị trước, chắc chắn cô đã bị người đó đẩy ngã!
Lắc đầu, trong lòng cô chửi thầm hai người này có phải đang vội đầu thai hay không, nhưng khi cô đảo mắt nhìn vào bên trong, liền nhìn thấy mỗi lần gặp mặt đều khí phách hăng hái Dương Quế Hoa, giờ phút này mặt đầy nước mắt, cả người chật vậy, trong nháy mắt như là già đi mấy tuổi, ngay cả đồ đạc trong sân cũng thành một đống hỗn độn như là có một trận cuồng phong vừa đi qua thổi tung lên!
Hứa Khả Nhân cẩn thận tránh đi chướng ngại vật trên mặt đất và đến chỗ Dương Quế Hoa, nhìn thấy đôi mắt của bà ấy dại ra, quần áo xộc xệch, ngồi bệt dưới đất không còn một chút hình tượng nào, trong ngực ôm một người cổ và mặt dính đầy máu, mặt của người đó vùi vào trong ngực Dương Quế Hoa, nên nhìn không rõ mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây