Chú Đổng cho Hứa Khả Nhân một ánh mắt con hiểu mà, cũng không nói mấy câu sau, Hứa Khả Nhân liền lập tức hiểu ngay!
“Cha, cha quả là có mắt nhìn xa trông rộng, chuyện hôm nay thật sự không thể cứ như vậy mà kết thúc!”
Nói xong, Hứa Khả Nhân vội vàng chạy vào phòng, tìm một cuốn vở và một cây bút, cô ngồi một lúc viết gì đó, viết xong còn kiểm tra kỹ lại, sau khi thấy không có gì cần thay đổi, lúc này mới mang đến nhà chính.
“Anh xem này, em viết thế này có được không?” Hứa Khả Nhân đưa cuốn sổ cho Trương Viễn, anh xem kỹ một hồi, không chút do dự nhìn Hứa Khả Nhân một cái rồi khen ngợi cô.
Anh cầm một cuốn sổ và một cây bút đến trước mặt Tiểu Dương, “Tôi có thể để cho cô đi, coi như không có chuyện gì xảy ra, để sau này cô không thể tiếp tục gây phiền phức cho chúng tôi, cô hãy ký vào cái này đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây