Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ

Chương 101:

Chương Trước Chương Tiếp

Bây giờ có một người có thể dễ dàng điều trị triệu chứng dị ứng Penicillin, điều này làm cho nhu cầu cấp bách cần nhân tài viện trưởng Lục, làm cho ông ta có thêm một tia hy vọng, không nghĩ một nhân tài như vậy lại lưu lạc ở bên ngoài. Vì vậy, ông ta muốn mời chú Đổng đến bệnh viện để có thể chữa bệnh cứu nhiều người.

Viện trưởng Lục có ý tốt nhưng lại đánh giá thấp tính khí nóng nảy của chú Đổng. Y thuật của chú Đổng cao như vậy nhưng ông ấy vẫn chưa nổi tiếng lắm. Nguyên nhân chính là do ông ấy lười, không muốn bị gò bó. Bây giờ ở một cái thôn nhỏ như này, ngày ngày chữa nhưng căn bệnh đau đầu nhức óc cho người dân. Nếu không có những lục đục đó, không biết ông sẽ sống tự tại đến mức nào.

Chú Đổng cười nửa miệng liếc nhìn mấy người bọn họ một cái, “Khuyên các người một câu, không cần rình rập tôi, hiện tại tôi ở đây rất thoải mái, các người đừng mang thêm phiền phức đến cho tôi!”

Viện trưởng Lục bị cái liếc mắt kia của chú Đổng làm cho chột dạ, ông ta thừa nhận chính mình có chút tính toán, thời gian bầu chọn viện trưởng bệnh viện huyện sắp đến, chỉ cần trước đó có thể tìm được một bác sĩ có y thuật lợi hại ở bệnh viện huyện, vị trí viện trưởng này ông ta có thể ngồi vững, một chút ích kỷ nhỏ nhoi của ông ta lại bị một cái liếc mắt nhìn thấu.

Viện trưởng Lục làm viện trưởng lâu rồi, nhiều ít nhiều cũng có chút xấu tính, cũng may mà ông ta không phải là người xấu, còn giữ thể diện, sau khi bị chú Đổng trách mắng một hồi, ông ta cũng tự cảm giác thấy không thể ở lại đây thêm được nữa.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm -33%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️