Không cần đợi đến ba ngày, ngày hôm sau Cố Minh Trì đã tự mình lái xe đến Đào Dương.
Ngay sau đó là Bùi Đông cũng đến lấy thuốc.
Hai người đều mặc áo khoác gió, nhìn nhau trong gió lạnh, dường như không khí xung quanh càng lạnh hơn.
Thuốc được đưa lên xe rất thuận lợi, chỉ là Cố Minh Trì nhìn xe rời đi, bản thân lại không nhúc nhích.
Tô Đào thắc mắc hỏi anh ta: “Anh không đi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây