Thời tiết dần dần ấm lên, đã có hơi thở của mùa hè oi bức.
Trang Uyển sớm mở hết cửa sổ khu vực chung, để gió mát lùa vào thông thoáng.
Thấy Tô Đào lại muốn ra ngoài, không nhịn được hỏi: “Cô mấy ngày nay ra ngoài liên tục, sáng đi tối về, sắp đuổi kịp chị Bùi rồi, làm gì vậy?”
Tô Đào cười trừ: “Dạo trước ở nhà lâu quá, giờ nguy hiểm được giải trừ, ra ngoài đi dạo thôi.”
Cô muốn khóc mà không có nước mắt, ba bãi đỗ xe bỏ hoang của Đông Dương cô đều đã đi hết, hệ thống không có phản ứng gì cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây