Hai người này đều có động cơ hại cô.
Tiêu Tinh hoảng sợ hai giây liền khôi phục lý trí, cảm thấy buồn cười lại không thể tin nổi:
“Tôi không nói, cô còn có thể giết tôi hay sao? Cô biết tôi là ai không? Giết tôi rồi cô cứ chờ vô số phiền phức tìm đến cửa đi.”
Vừa dứt lời, roi đen quấn trên người cô ta càng chặt hơn, gần như siết cổ cô ta đến nghẹt thở.
Tô Đào nói: “Cô đưa tôi đến nơi hẻo lánh như vậy, còn cố tình tìm vị trí không có camera giám sát, nếu cô chết, mà ngay cả thi thể cũng không còn, ai mà biết chuyện gì đã xảy ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây