Cố Minh Trì xoay người bỏ đi.
Bước chân còn rất lớn, ba bước thành hai bước lên xe bên cạnh, “rầm” một tiếng đóng cửa xe.
Toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi, dứt khoát lưu loát, không hề nhìn Tô Đào lấy một cái.
Tô Đào cũng không đuổi theo, nhìn theo bóng lưng cứng nhắc của anh.
Cửa xe vừa đóng, người lái xe nhanh trí liền đạp ga phóng đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây