Hắc Chi Ma uống hết hơn nửa chai nước, lại ngấu nghiến ăn một hộp thịt, tinh thần khá hơn nhiều, nhưng đi đường vẫn hơi loạng choạng.
Thời Tử Tấn liền bế nó lên, đặt lên vai mình, để nó nằm sấp.
Tô Đào nhìn vết thương trên người Hắc Chi Ma, lo lắng hỏi:
“Tại sao mất tích lâu như vậy, nó vẫn không chia sẻ tầm nhìn với em? Có phải Hùng Thái làm nó bị thương không?”
Thời Tử Tấn có chút dở khóc dở cười: “Em là quan tâm quá nên loạn rồi, mấy ngày mất tích, nó hoặc là đang ngất, hoặc là vừa đói vừa khát, căn bản không có tinh lực dư thừa để sử dụng dị năng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây