Tô Kiến Minh thấy con trai nhẫn nhịn, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến nửa đêm, mọi người trong nhà đã ngủ say, Tô Kiến Minh lặng lẽ bò dậy, đi vào bếp, kéo tủ bếp ra, dọn đồ bên trong, lộ ra một cánh cửa nhỏ tàng hình.
Nếu Tô Đào ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc, căn nhà mà cô đã sống hơn mười năm, vậy mà còn có một chỗ ẩn náu như vậy.
Khó trách Bùi Đông phái người đến nhà họ Tô lục soát mà không tìm thấy manh mối nào.
Tô Kiến Minh vội vàng mở cửa, Tô Chính Thanh mất tích nhiều ngày bò ra từ bên trong, vội la lên: “Ba, con đói chết rồi, có gì ăn không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây