Vũ Chấn ánh mắt sáng lên: “Chỉ cần nguồn nước, địa điểm và nhân lực đầy đủ, dù nhiệt độ cao, gen hạt giống bị lỗi cũng không phải vấn đề.”
Khóe miệng Tô Đào cong lên, nhưng vẫn nghiêm túc hỏi: “Tôi tin tưởng anh, nhưng nếu nhận lời, sau này gánh nặng cung cấp rau tươi của Bàn Liễu Sơn và Đào Dương đều giao cho anh, anh có đồng ý nhận không?”
Vũ Chấn hít sâu một hơi: “Tô tiểu thư, mấy hôm trước là tôi có lỗi với cô và bác Mai, tôi suýt nữa đã thất hứa với cô, sống lại một lần nữa, câu nói đó tôi vẫn muốn nói lại, chỉ cần tôi còn sống, nhất định cả đời này cống hiến hết mình cho Đào Dương.”
“Tôi đồng ý nhận.”
Tô Đào nở nụ cười, đưa tay ra: “Vậy thì, Đào Dương chính thức chào đón anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây