Nếu cô chưa từng sống trong thế giới loài người, có lẽ bây giờ đã vác cái xác này về để chôn rồi.
Cô ngước nhìn lên trần nhà, có một chiếc đèn treo tròn.
Liên Hoạ đưa tay nhấn công tắc, tiếng “tách” vang lên giòn tan nhưng đèn không có phản ứng gì.
Nghĩ cũng biết, dù có tìm được đèn thì cũng chẳng có điện, chẳng có ích gì. Đường điện trong những căn nhà hiện đại đều được lắp trong tường, muốn tháo cũng không thể.
Thở dài một hơi, Liên Họa nhẹ nhàng đóng cửa lại, rời khỏi phòng và tiếp tục lang thang vô định trong khu dân cư.
Trong khu có không ít tang thi đang lang thang. Cô hóa về bản thể, lướt qua từng tên tang thi một.
Khu này bao gồm vài khu dân cư liền kề, tường rào đã bị đổ sập, biến thành một không gian rộng lớn. Liên Họa đi mãi mà vẫn không tìm thấy lối ra.
Cô không biết mình đã đi đến đâu, khi chuẩn bị rời khỏi khu vực này thì bỗng nghe thấy tiếng chó sủa khẽ.
Động vật biến dị không phát ra tiếng nên đây chắc chắn là một sinh vật sống.
Vẫn còn sinh vật sống ở đây? Liên Họa thấy điều này thật khó tin. Cô lập tức chuyển hướng, đi về phía phát ra tiếng sủa.
Cô nhanh chóng vượt qua một hàng cây, khiến lá của những cây to xào xạc rung động. Trong đó có một cây thông lớn, khi cô vừa đến gần, những chiếc lá kim của nó đã phóng thẳng về phía cô.
Cây khác còn để người ta nghỉ lấy hơi một chút nhưng cây thông thì không cho cô cơ hội dừng lại dù chỉ một giây.
Liên Họa nhanh chóng né tránh đợt tấn công, thân dây bò của cô đột nhiên vươn dài ra, tóm lấy một hàng lá kim, rồi quất ngược lại, khiến chúng ghim chặt vào thân cây thông thành một hàng dày đặc.
Cây thông dường như bị kích động, lá kim của nó bùng nổ, bắn ra khắp nơi.
Liên Họa đứng trong khu vực an toàn, đung đưa lá trước mặt cây thông.
“Cũng khá đấy, lần sau chúng ta lại đấu tiếp.”
So với những cây khác, cây thông có lợi thế tự nhiên. Lá kim của nó có sức xuyên thấu cực mạnh, bây giờ được cường hóa, chẳng khác gì những chiếc kim thép sắc nhọn, lại còn có tốc độ tấn công nhanh.
May mà cô né kịp, nếu không đã bị đâm xuyên qua rồi.
Liên Họa cong thân dây bò, vỗ vỗ vào lá của mình. Dù đã hóa tinh nhưng cô vẫn không thể coi thường những thực vật bình thường này.
Đi qua mấy con hẻm nhỏ, chẳng mấy chốc cô đã tới một quảng trường nhỏ. Ở góc quảng trường, hai con chó tang thi đang vây đánh một con chó nhỏ gầy gò màu đen.
Một con chó tang thi trông giống husky, còn con kia trông như chó border collie. Con husky liên tục cố gắng tấn công Hắc Cẩu. Điều kỳ lạ là, con chó nhỏ nhìn có vẻ yếu ớt nhưng lần nào cũng tránh thoát được, tốc độ nhanh như gió.
Nó vừa né tránh, vừa rên rỉ với hai con chó tang thi nhưng chỉ khiến chúng tấn công mạnh mẽ hơn.
Tiếng rên rỉ của nó cũng thu hút vài con tang thi đang lang thang trong khu dân cư, có mấy tên bắt đầu đi về phía quảng trường.
Không hiểu vì sao con chó nhỏ lại không chịu chạy đi nơi khác, mà chỉ luẩn quẩn né tránh trong khu vực quảng trường. Không gian quảng trường không lớn, chẳng mấy chốc nó đã bị cào trúng, để lại vài vết thương trên người.
Chỉ cần bị cào trúng, khả năng biến thành tang thi là rất cao. Con chó này chắc chắn không còn hy vọng sống.
“Gâu gâu...” Con chó nhỏ né tránh ngày càng chậm, sau một lần trốn không kịp, nó mệt mỏi ngã xuống đất. Đôi mắt trong veo của nó buồn bã nhìn hai con chó lớn đang vây đánh mình.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin