Mở mắt ra, Thịnh An như vẫn còn đứng tại chỗ.
Trước mắt cô là mảnh vỡ trứng lơ lửng, với hoa văn đỏ ngày càng rõ ràng, dòng máu chảy như sống động, thoạt nhìn như một sinh vật trong quá trình biến hóa, đã mọc ra mạch máu.
Xung quanh họ có rất nhiều người.
Không chỉ có những đồng đội quen thuộc, mà còn có người từ bên ngoài vào, báo cáo tình hình cho Tống Lâm Uy.
Giả Quang Lượng lau trán đầy mồ hôi, nhẹ nhàng thở phào: “Cuối cùng tình hình đã ổn định, vừa rồi đội trưởng Kỳ suýt nữa cạn kiệt dị năng mà chết, dị năng chữa trị cũng không kịp, may mắn hiện tại không sao rồi, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa, khi nào họ mới có thể mở... mở mắt ra?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây