Anh đưa mèo tam thể từ trên vai xuống, dùng rễ cây trên tay mình quấn quanh cơ thể con mèo.
Kỳ Lăng Vụ nhẹ nhàng nói: “Ra ngoài đi.”
Dứt lời, anh nhìn vào khe hở mỉm cười, chân mày thả lỏng, khóe miệng nhếch lên: “Thịnh An, anh đã nói, giao cho anh.”
Anh có chút tiếc nuối vì không gặp được Thịnh An nữa rồi.
Nhưng, cô nhất định sẽ thắng, cũng nhất định phải thắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây