Thịnh An nghe vậy, ánh mắt cong cong.
Kỳ Lăng Vụ ngoan ngoãn nằm trở lại giường, giường của anh sát cạnh giường của Thịnh An. Người đã nằm xuống, nhưng tay vẫn nắm chặt tay cô. Viện trưởng Uông vẫn lẩm bẩm: “Hai người các anh chị cũng thật là, biết vết thương của mình nghiêm trọng đến mức nào không? Một người suýt bị bắn xuyên đầu, một người bị cắt cổ, chỉ cần xảy ra chút sơ suất là chết ngay lập tức. Đừng dựa vào việc là dị năng giả mà không quan tâm đến cơ thể mình. Với vết thương này của các người, dị năng giả cũng…”
Ông ấy lẩm bẩm không dứt.
Thịnh An nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay của Kỳ Lăng Vụ, sự khó chịu trong mắt anh biến mất, thay vào đó là nụ cười nồng đậm, nắm chặt tay cô. Tiến sĩ Nghiêm bất đắc dĩ: “Đừng lẩm bẩm nữa, tổ trưởng Thịnh mạo hiểm chắc chắn có lý do, lần này hành động của dị chủng có nhiều ẩn ý, viện nghiên cứu đã phân tích ra nhiều vấn đề, đều là thông tin quan trọng đối với nhân loại.” Đang nói chuyện, Hách Kính Nghiệp dẫn theo các thành viên đội B đến. Thậm chí lão Tần cũng ôm Tần Hiên theo sau, là toàn thể đội B đều hành động. Mắt Tưởng Ngư đẫm lệ: “Chị Thịnh…”
Cô ấy muốn lao tới, Lê Uyển Vân liền túm lại, mặt không biểu cảm: “Biết là cô rất xúc động, kiềm chế một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây