Ngô Bất Ngữ chớp chớp mắt, vô cùng vô tội: “Vừa rồi hai người đang cười cái gì vậy, tại sao đội trưởng Kỳ lại lấy hai viên đạn ra, còn chị Thịnh lại lấy một viên?”
Anh ta nhấc chân, cố gắng đi tới gần hai người.
Thịnh An liếc mắt một cái là có thể biết anh ta đang nghĩ gì, đây là đang chuẩn bị sử dụng thuật đọc tâm để nghe chuyện bát quái đây mà.
Ánh mắt cô hơi nheo lại, như cười như không: “Vậy anh lại đây, tôi nói cho anh biết.”
Kỳ Lăng Vụ cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây