Wrangler lướt nhanh trên con đường rộng rãi, ở ghế ngồi phía sau Diệp Phong an ủi một lúc lâu, phí hết công sức mới làm cho An Đình ổn định lại cảm xúc.
Xe chầm chậm dừng lại bên đường của một ngã tư bình thường, đậu ở trước một quán mì nước, quán mì trước mắt này tên là An Tâm.
Quán mì An Tâm này là của cha An Đình, phía trước quán mỳ được xây dựng giống như phía trước của một căn nhà bình thường, bình thường cha mẹ An Đình luôn cố gắng kinh doanh quán mì này, cả nhà vẫn luôn hòa thuận vui vẻ thoải mái.
“Vào ngồi một lát đi, cHJddRCZṜha mẹ em cũng nói nhớ anh, nói anh lâu rồi chưa tới.”
An Đình cười nói, Diệp Phong rất ngượng ngùng gãi đầu một cái, bình thường không phải là không muốn đến nhà An Đình, chẳng qua hai vị này quá nhiệt tình, hơn nữa công việc của anh cũng bận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây