Buổi tối hôm ấy gần như là chuyện hạnh phúc nhất trong đời của Diệp Lăng, đương nhiên rồi, cũng là một cơn ác mộng lớn nhất của Diệp Lăng.
Sau bao nhiêu năm, Diệp Lăng nhớ tới vẫn là sắc mặt trắng bệch hai chân như nhũn ra.
Hắn vỗ cái đùi run rẩy gầm nhẹ, có nhân tính hay không, có nhân tính nữa hay không, coi mình là súc sinh, bản thân chuẩn bị chạy trốn nhưng thân thể trần trụi bị lôi đùi mang về làm lại từ đầu.
Sự thật chứng minh, hạnh phúc cũng không phải dễ dàng có được, nhất định phải trải qua muôn ngàn thử thách, bằng không, đó chính là khởi đầu của ác mộng.
Một đám phụ nữ như phát điên, giống như từng con ngựa hoang rong ruổi ở trên thảo nguyên, bập bập, bập bập, nhấp nhô lên xuống phải gọi là vui vẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây