Cự Long nhìn hai móng vuốt đã bị tàn phế của mình, cắn răng, trong lòng nổi lên sự hung ác, trong con mắt có một ngọn lửa phẫn nộ ầm ầm sinh ra.
Diệp Lăng thấy vậy, cười hì hì, thả người bay lên, thân ảnh bay thẳng đến bên cạnh Cự Long, rất nhẹ nhàng đặt kiếm lên cổ Cự Long.
“Sách sách, dùng lửa nhỏ mà hầm cách thủy, cho một chút hạt hồi vô, đợi cho chín rồi rắc thêm một chút hành thái, chỉ tưởng tượng thôi mà nước miếng của ông đây đã chảy ra rồi, cứ quyết định vậy đi!”
Vừa nghe được lời này Cự Long liếc mắt nhìn Diệp Lăng, cười khinh thường “Ta cho ngươi biết, chớ quá mức!”
Diệp Lăng nhìn Cự Long một chút, nhún vai nói: “Sao lại nói ra lời này?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây