Cảnh tượng này quá mức rung động, khiến cho Tiểu Mao Ca cảm thấy vô cùng hối hận.
Không có việc gì thì liền ở nhà đi, đi ra ngoài làm cái gì chứ, một vạn đâu chưa thấy, kết quả thì hay rồi, chọc đến nhân vật lớn như vậy, hơn nữa người ta còn là sĩ quan cấp cao.
Ngẫm lại Tiểu Mao Ca liền cảm thấy kinh hãi, sĩ quan cấp cao a, biết rõ vấn đề đáng sợ sâu bên trong đó, gã thật sự rất muốn khóc a, dẫn côn đồ đến tập kích sĩ quan cấp cao?
Đó tuyệt đối chính là biểu hiện của việc ngại bản thân sống quá lâu, Tiểu Mao Ca ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Diệp Lăng ủy khuất nói: “Diệp thiếu, Diệp thiếu, tha mạng cho tôi đi!”
“Tôi thật sự không biết đó là ngài, nếu không, đánh chết tôi tôi cũng không dám tới, xin ngài hãy tha mạng cho tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây