Trong bầu trời đêm, ánh sáng xanh yếu ớt kia như một luồng sáng hy vọng phá vỡ bóng đêm, trong đêm tối vô cùng chói mắt.
Diệp Lăng nhìn nhóm đá ngọc có khoảng mười mấy thước vuông kia, ánh mắt phát ra ánh sáng xanh, giống như một con sói đói tìm được thức ăn trong màn đêm đen vậy.
“Tiểu Bạch, không thể không nói, mẹ nó ngươi giống như một con chó vậy, cái mũi dùng không tồi a.”
Ánh mắt Diệp Lăng nóng như lửa nhìn chằm chằm nhóm đá ngọc đang ở dưới chân hắn kia, mẹ nó đây không phải là tài phú, mà là bảo bối khiến tim gan người ta phải kích động a.
“Cút đi, Bản vương ta cho ngươi biết, ngươi đừng mơ có được Thanh Long Ngọc Tủy, vừa nãy là ai đã châm chọc khiêu khích ta?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây