Thanh niên đuổi theo Tiểu Bạch ngây người, đứng như trời trồng, trong ánh mắt như có ngàn vạn lời muốn nói, như kinh hỉ, mà cũng có đau thương, khoé mắt rưng rưng nước.
“Đây. . . đây có phải là mơ không? Ngàn năm rồi. . . Huynh đã tìm muội ngàn năm rồi.”
Thanh niên đi đến bên cạnh nữ tử tóc trắng như tuyết, nước mắt không ngừng tuôn rơi, hai tay rung rẩy sờ lên gương mặt của nữ tử.
Hai tay hắn như bị điện giật, tay hơi rụt về sau trong khi gương mặt hắn tràn ngập hưng phấn, kích động, cuối cùng không cách nào kìm nén được nữa lao lên ôm chặt lấy nữ tử trước mặt.
“Tiểu Mai! Ngàn năm rồi, đã qua ngàn năm rồi cuối cùng huynh cũng tìm được muội!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây