Nghe thấy Phúc La Vương nói như vậy, Diệp Lăng hơi kinh ngạc, đây là ý gì vậy.
“Tiên đế, may mắn của ta đã bị đạo trời ghen ghét, tôi chuyển kiếp tu lại từ đầu, trước khi thành tiên sẽ là thể Cửu Môi, cho dù là chuyện gì đều sẽ không gặp may.”
“Chỉ khi ta vượt qua kiếp nạn, đột phá đến cảnh giới Tiên Nhân, mới có thể quy vị một lần nữa, đến lúc đó cho dù là đạo trời cũng không thể không quyến luyến bao phủ cơ thể ta một lần nữa.”
Phúc La Vương nói hết lời, Diệp Lăng lập tức ngẩn ra, cắn răng nói: “Mẹ nó, nói như vậy chẳng phải ngươi sẽ trở thành cái đuôi ngáng đường sao? Không làm, ông đây không làm!”
Mẹ nó, chuyện gì đều sẽ không may, vậy chẳng phải hắn thành bảo mẫu của Phúc La Vương sao, loại chuyện này sao hắn có thể làm chứ, hơn nữa, làm thì có lợi ích gì chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây