Một luồng ánh sáng chậm rãi sáng giữa không trung, lúc bình thường một chút ánh sáng này sẽ không có người quan tâm, nhưng lúc này lại thành hi vọng của tất cả mọi người.
Ùng ùng, bóng tối chấn động, làm cho ánh sáng kia ngày càng sáng hơn, toàn bộ bóng tối đều tan vỡ giống như thủy tinh, xuất hiện vết nứt rậm rạp.
Diệp Lăng bị tiếng động này đánh vỡ, đứng dậy, rất không hài lòng nói: “Làm cái gì vậy, nhanh như vậy đã xong rồi, tiểu gia đây còn chưa hiểu rõ hết cục gạch đen này nữa.”
Diệp Lăng cũng chưa hiểu rõ hết Kim Đan quỷ dị kia, còn cục gạch đen thì chỉ mới bắt đầu nghiên cứu, nhưng bóng tối lại tan vỡ rồi. Làm cái cọng lông gì vậy, quấy rối người ta nghiên cứu.
Những người khác đều tỉnh lại, nhìn thấy bản thân đứng trên bãi đất trống, há mồm thở dốc, giống như tìm được đường sống trong chỗ chết, trong đó có người kém chút nữa đã thất bại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây