“Tên hỗn đản này là ai thế!” Diệp Lăng đè nén lửa giận trong lòng hỏi Mạc Tinh bên cạnh.
Mạc Tinh nhẹ giọng nói: “Chó săn của Lưu Kiệt, Lý Tiểu Phương, cha của gã là Cục trưởng khu kiến thiết nào đó ở thành phố Đông Hải.”
“Lại là một tên quần là áo lụa tự cho mình là đặc biệt!” Diệp Lăng cắn răng nói.
Mạc Tinh sững sờ, nhìn Diệp Lăng, ý tứ rất rõ ràng, anh đây là đang nói gã ta hay nói tôi thế.
Mà trên đài, người chủ trì cũng liên tục xoay người nhìn về phía nhân viên công tác của tập đoàn Hoa Mỹ, xác định không phải là bên tổ chức gây ra tình huống này, hắn liền vội vàng giải thích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây