Khoảng thời gian ấm áp, luôn khiến cho người ta đặc biệt lưu luyến.
Người ở xa quê về nhà đón Tết, vẫn luôn chê thời gian trôi qua quá nhanh.
Những đứa con đi làm việc ở bên ngoài, vẫn luôn oán trách thời gian lấy đi tuổi của cha mẹ.
Những bậc cha mẹ lớn tuổi, vẫn luôn tự trách bản thân già quá nhanh, không cách nào giúp đỡ cho con cái, ngược lại trở thành trói buộc cho bọn họ.
“Ăn cơm thôi !” Lưu Xảo cười bưng lên một mâm đồ ăn vẫn còn nóng hôi hổi, mùi hương của thức ăn bay thơm phức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây