Sắc mặt Diệp Lăng tái xanh, ngón tay chỉ vào ông chủ gian hàng kia quát.
“Trong miệng của ông chứa phân hả? Không thể nói chuyện tử tế một chút sao?” Ánh mắt Diệp Lăng chứa đầy tức giận.
Chính mình vừa phát lời thề sẽ không để mẹ phải chịu thêm ủy khuất, con hàng này liền lập tức nhảy nhót đi ra, phải chăng muốn khoe khoang rằng ông ta rất ghê gớm?
Ông chủ bán thịt vừa nghe, lập tức nở nụ cười, chỉ có điều đây là một nụ cười tức giận, ông ta phun cây tăm đang ngậm trong miệng xuống đất, hai chân đứng chéo nhau, cười lạnh: “Ô, thế nào? Không vui khi bị người khác nói mình nghèo à?”
“Khối thịt này hai mươi mốt đồng một cân, chê giá này đắt, không phải nghèo thì là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây