Vương Bá Thiên trần truồng rời đi, chỉ mặc mỗi cái quần cộc hoa
Lúc y tới tự tin biết bao, mang theo ngạo khí vô biên.
Nhưng lúc này, cả người sạch sẽ, tất cả bảo bối, ngay cả Không Gian Giới Chỉ cũng không còn.
“Khốn kiếp! Đây rõ ràng là một tên lưu manh!”
Vương Bá Thiên nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt rưng rưng, đi thật xa, y mới quay đầu lại, muốn nhìn kẻ khiến y cả đời khó quên kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây