Sau khi an ủi Vương Thục Phân một lát, đợi Vương Thục Phân ổn định lại tâm trạng thì Diệp Lăng mới về phòng.
Trầm Nguyệt Tâm mặt lạnh ngồi ở chỗ kia, nhìn thấy Diệp Lăng đi vào. Ánh mắt sắc như dao lập tức rơi trên người của Diệp Lăng.
Khóe miệng Diệp Lăng giật giật, có chút xấu hổ.
“Cái đó, cái này... Cô có quen không?”
Đối mặt với ánh mắt của Trầm Nguyệt Tâm, Diệp Lăng thật sự có phần không chịu nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây