“Quả nhiên đều là nam nhi tốt của đế quốc ta.” Lý Nhạc Thiên phất phất tay, lệnh vệ binh lui ra: “Hôm nay ta không trách ngươi tội vô lễ, nhưng cũng không tới phiên ngươi ra tay, ngươi lui ra đi.”
Trần Mộng tất cung tất kính dập đầu một cái: “Trần Mộng là người thô hào, nhưng cũng biết đạo Thiên, Địa, Quân, Thân, Sư (Trời, đất, cha, mẹ, thấy). Nếu như một người nhìn thấy ân sư vị vũ nhục cũng có thể khoanh tay đứng nhìn, vậy trong mặt hắn làm sao có thiên địa quân chủ phụ mẫu. Thỉnh bệ hạ khai ân, cho ta một trận chiến.”
Lý Nhạc Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, tên Trần Mộng mặt khờ tâm không khờ a.
“Quả nhiên là Bình Dã hổ, trẫm hỏi ngươi, hôm nay không phải lúc đùa giỡn, ngươi có bằng lòng gánh chịu hậu quả hay không?”
“Thua, chính là chết.” Trần Mộng chém đinh chặt sắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây