Hôm nay Trình Đại Lôi đánh Lư Tuấn Nghĩa đến miệng phun máu tươi. Chính mình thì có thể mang Ngọc Tước đi, Lư Tuấn Nghĩa cũng không nói cái gì. Nhưng đoán chừng một đám người bây giờ đang nghiến răng nghiến lợi chửi mười tám đời tổ tông của mình, muốn để bọn hắn mở đường thì sợ cũng chỉ có mở đường chết.
Không, không thể đoán chừng.
“Ta đi ra ngoài một chuyến, đi một lát sẽ trở lại.”
Trình Đại Lôi đi ra khỏi phòng, đi cà nhắc muốn bay lên nóc phòng, nhưng lại cảm thấy xương cốt đau buốt, một thân khí lực không dùng được.
“Ngươi được sao?” Thôi Bạch Ngọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây